Thứ Ba, 18 tháng 8, 2020

Hành trình đến với núi rừng Đông Tây Bắc

 

Tôi đã đi khắp nơi trên khắp việt nam, thông qua những vùng đất khác nhau khám phá cuộc sống của người Việt, tôi đã tìm thấy nhiều thứ có thể gửi gắm vào cả cuộc đời của tôi. Mọi nơi tôi đặt dấu chân đều để lại trong ấn tượng của tôi, những cảm xúc đặc biệt về một Việt Nam rất đẹp, hòa bình và rất thân thiết.

 

Và tôi càng đi nhiều, tôi càng nhận ra một điều, dù tôi đã khám phá ra nhiều điểm đến mới, tôi luôn muốn quay lại vùng đất đó lần nữa. Đó là vùng núi rừng Tây Bắc hoang sơ, nhưng đầy huyền bí. 


SAPA – lời thì thầm của những đám mây

Đó không phải là điểm đến đầu tiên của tôi trong nhiệm vụ chinh phục ngọn núi phía Tây Bắc nhưng Sapa lại cho tôi ký ức nhiều nhất. ấn tượng của tôi về sapa có thể là " mây”, vùng đất xinh đẹp này dường như quá ngọt đối với tôi khi tôi ở lại đây trên bầu trời, Sapa tự nhiên được bao quanh bởi những đám mây trắng trôi nổi xung quanh. 


Đó không phải là điểm đến đầu tiên của tôi trong nhiệm vụ chinh phục ngọn núi phía Tây Bắc nhưng Sapa lại cho tôi ký ức nhiều nhất. ấn tượng của tôi về sapa có thể là " mây”, vùng đất xinh đẹp này dường như quá ngọt đối với tôi khi tôi ở lại đây trên bầu trời, Sapa tự nhiên được bao quanh bởi những đám mây trắng trôi nổi xung quanh. 


Cảm xúc mãnh liệt nhất của tôi ở Sapa có lẽ là khi tôi ở đỉnh núi Fansipan –, mái nhà của đông dương và nhìn trọn vẹn Sapa. Một chút nâng nâng, tự hào khi đứng trên mái nhà của đất nước, lắng nghe âm thanh của đất Sapa, hay những lời đồn về những đám mây đó! 


Hà Giang – tìm về miền đá nở hoa



Tôi nhớ ngày đầu tiên tôi đặt chân đến Hà Giang, sau một ngày hít thở bầu không khí trong lành, tôi vội vã tìm tờ giấy để viết tất cả cảm xúc của tôi về Hha Giang, vì tôi sợ sẽ…quên. Nhưng tôi đã sai, làm sao tôi có thể quên một mảnh đất đặc biệt như Hà Giang. 

Ngoài từ " đặc biệt”, tôi không biết cái nào có thể mô tả sự hút hồn của vẻ đẹp của Hà Giang, cái vẻ đẹp đó sẽ đưa bạn đến từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. 

Lần đầu tiên tôi đến Hà Giang là những ngày đầu tháng 10, tôi đã bị đứng tim khi đứng trước cánh đồng tam giác mạch khổng lồ, một thiên đường thật sự. Giữa một cao nguyên đá thần bí, một vẻ đẹp lạnh lẽo, lại có thể là một nơi để trồng hạt giống hoa yêu kiều và tím mỏng manh trong gió. Tôi đứng đó, giữa khoảng không gian rộng lớn của thiên nhiên, và im lặng trước kỳ diệu của thiên nhiên. 


ở Hà Giang, tôi thích rong ruổi trên đường phố trải đầy đất và sỏi đá, những con đường uốn cong và những ngôi nhà mộc đã cũ thời gian. Vào buổi sáng, tôi muốn đi vòng quanh những con đường chợ hoặc phố cổ Đồng Văn mua vài thứ, lắng nghe những người nói chuyện với nhau trong ngôn ngữ mà tôi không hiểu. 

Đôi khi tôi dành một nửa ngày để leo lên đỉnh của Mã Pí Lèng để ngắm hoàng hôn và hít thở không khí trong lành của trái đất. 

Mộc Châu – nơi tìm thấy bình yên


Đây là mảnh đất đầu tiên của tôi khi đến vùng núi, và số lần trở lại đây tôi không thể nhớ, nhưng chắc chắn một điều không chưa có khoảnh khắc nào trong năm ở Mộc Châu mà tôi không có ở đó. 

Mọi người thường biết về Mộc Châu với hoa mận, và đối với tôi, mỗi lần tôi trở về bằng chiếc xe jupiter, tôi không quan trọng là mùa nào nữa, tôi chỉ biết đi và cứ đi! 

Nhiều người nói Mộc Châu giống như một bản sao của Hà Giang, hay Sapa, nhưng với tôi Mộc Châu không giống như bất kỳ điểm đến nào khác. Nó chỉ ở Mộc Châu có những cánh đồng trắng rộng cách sườn đồi một ngàn mét.  

Tôi cũng nghiện mùa lúa mạch ở Mộc Châu, mùa trắng, và tôi thường ở đây lâu hơn một chút để chờ mọi người thu hoạch lúa. Tôi lang thang trong những ruộng bậc thang của Mộc Châu theo dõi mọi người, nhìn vào những tấm thảm lấp lánh của lúa vàng. 

Đôi khi tôi nhớ da diết những đứa trẻ dân tộc thiểu số ở Mộc Châu, chúng có một chút đầy màu sắc, có một ít lấm lem, nhưng luôn luôn dễ thương. 

Nhớ những ngọn đồi xanh lan rộng ra đường chân trời và tôi chưa bao giờ đi lên đồi. Nhớ làn khói trắng đến từ mái nhà cũ, và sau đó tôi đóng gói và lên đường! 

Nó giống như, vùng đất đẹp của dãy núi phía đông, không còn chỉ là điểm đến, nó giống như một ngôi nhà thứ hai của tôi, – là nơi tôi quay trở lại. Tôi thấy mỗi lần tôi đến vùng đất này như một cuộc hẹn hò, như một cuộc hẹn hò với vài cô gái, nhớ, và yêu thương và yêu thương! 

Các bài viết khác về Hà Giang:

Cổng trời Quản Bạ

Các địa điểm du lịch Hà Giang



1 nhận xét: